“Nhìn thấy vấn đề này, tôi nghĩ mình có quyền lên tiếng, vì công việc của tôi thuộc loại nguy hiểm nhất, tôi cũng từng tự hỏi chuyện này không ít lần vì tôi làm công việc chữa bệnh cho quần thế người đặc biệt, những người mắc bệnh qua đường sinh dục, bản thân tôi lại là nam duy nhất trong khoa, nên khi có bệnh nhân nam họ đều sẽ tìm tới tôi. Trong số các bệnh nhân đó của tôi thì người mắc bệnh HIV cao tới 50%, mà thường thì bọn tôi sẽ làm các tiểu phẫu cho bệnh nhân, việc đụng tới máu là không thể tránh khỏi. Cho dù có chuẩn bị đầy đủ thế nào thì cũng có một lần tôi vô tình bị kim tiêm dính máu quẹt trúng tay, mà đó còn là máu của một bệnh nhân nhiễm HIV.
Lúc ấy tôi không nghĩ nhiều, lột bao tay ra, nặn máu, lấy bông gòn thấm cồn đè lên rồi tiếp tục làm thủ thuật, sau khi làm thủ thuật xong, tôi lập tức dựa theo lưu trình lấy thuốc dự phòng và uống trong phòng hai tiếng sau khi bị cắt trúng. Sau đó tôi lấy máu mình làm xét nghiệm thì chưa thấy gì, tôi vẫn đi làm bình thường, các đồng nghiệp bảo tôi qua lạc quan, nhưng tôi thấy không có gì cần lo lắng, bởi vì cũng không có gì nguy hiểm lắm.
Tối đó tôi về nhà ăn không ngon miệng gì, biết là phản ứng với thuốc nên kể cho vợ mình nghe, cô ấy rất thông cảm cho tôi, còn giúp tôi gạt người nhà, một tuần sau, phản ứng thuốc cực nặng, nào là chóng mặc, mắc ói, kén ăn, mệt mỏi, đi tả, không cách nào đi làm tiếp được, lúc triệu chứng năng tới mức gần như không giấu được thì nó bất ngờ giảm bớt đi, tôi biết thời kì đầu đã qua rồi, nhưng hôm sau, vợ tôi đột nhiên hỏi mắt tôi bị sau vậy? Tôi nhìn gương trả lời: chắc là mẫn cảm với thuốc.
Nhưng tôi biết đó không phải mẫn cảm, là ban, tôi khá luống cuống, lúc này cũng nghi rằng mình bị HIV rồi, cuộc đời mình sẽ ra sao đây? Tôi nghĩ hết những chuyện mà một người vừa biết mình bị bệnh sẽ nghĩ, lúc này tôi không cách nào bình tĩnh được. Những cảm xúc bi quan toàn bộ nổi lên nào là chuyện nhà chuyện công việc, người thân, tiền đồ các thứ, nhưng không nghĩ ra được cách nào hữu hiệu, cho dù bản thân tôi luôn lạc quan, cho dù bản thân tôi hiểu về HIV nhiều hơn người thường, nhưng tôi vẫn vô cùng lo lắng.
Trải qua một ngày tự điểu chỉnh trạng thái, tôi tỉnh táo lại cho ra một kết luận, một: tôi đúng là nổi ban, hai, có thể tôi bị nhiễm bệnh khác, do sức đề kháng bị suy yếu, muốn biết rõ thì cứ đi xét nghiệm máu thử.
Hai tuần sau tôi tra ra kết quả bình thường, cơ bản có thể xác định là bệnh khác chứ không phải HIV, nhưng nếu muốn loại bỏ hiềm nghi thì còn sớm lấm, nhưng nhờ vậy tôi cũng tỉnh táo hẳn. Lúc ấy tôi nghĩ dù có bị nhiễm cũng không sao, tôi vẫn còn gia đình, chỉ tiếc là không thể sinh hoạt vợ chồng thôi, huống hồ nếu sau khi dùng thuốc dự phòng mà vẫn còn thấy mầm bệnh thì chỉ cần dùng các biện pháp an toàn vẫn có thể sống như ngươi bình thường, người nhà không biết giấu tiếp cũng sẽ không thành vấn đề, công việc thì chuyện này được xem là tai nạn lao động, bệnh viện có cho đảm bảo, du lịch thì không cần xét nghiệm máu, chuyện bất tiện duy nhất là hai vợ chồng vẫn chưa có mụn con, lâu quá sẽ bị người trong nhà giục, mà sau này nhận nuôi một đứa cũng được.
Thời gian dùng thuốc càng dài, phản ứng xấu cũng càng giảm, tôi cũng bình tĩnh hơn. Sau khi dùng thuốc 28 ngày, kiểm tra lại phát hiện kết quả âm tính, tôi ngừng dùng thuốc.
Sau 3, 6 và 12 tháng tôi đi kiểm tra lại vẫn thấy bình thường. Cho nên chuyện này xem như kết thúc, vì kinh nghiệm này tôi hay cùng chia sẽ với các bệnh nhân tương tự, giúp họ vượt qua thời kỳ khó khăn nhất của mình. Tôi vẫn tiếp tục công việc cũ, dù sao không ai muốn làm thì cũng phải có một người chịu làm để giúp những người cần giúp chứ.
Sau khi ngưng thuốc 3 tháng vợ tôi có thai, năm nay bé đã được 2 tuổi, rất kháu khỉnh khoẻ mạnh.”
Trên đây là câu chuyện có thật của một vị bác sĩ khi bị phơi nhiễm HIV khi làm phẫu thuật cho bệnh nhân nhiễm HIV. Trong cuộc sống, không chỉ có những người có công việc hàng ngày phải tiếp xúc với những người nhiễm HIV, mà ngay cả những người bình thường cũng có thể vô tình bị phơi nhiễm HIV. Bởi vậy, khi nghi ngờ nhiễm HIV, cũng như trường hợp biết mình phơi nhiễm HIV hãy đến bệnh viện để xét nghiệm HIV, hoặc sử dụng bộ Test thử nhanh HIV của vật tư y tế Đức Anh, để biết được tình trạng của bản thân. Không chỉ vậy, ngay cả khi đã có kết quả, bạn cần tiếp tục theo dõi tình hình sức khỏe, cũng như đi làm xét nghiệm vào tháng thứ 3, để chắc chắn mình có bị nhiễm HIV hay không. Nếu như sớm phát hiện nhiễm HIV, sẽ thuận tiện hơn cho quá trình điều trị.